Cherreads

Chapter 42 - [Chương 41]- Tâm Ma Tiền Kiếp

Khung cảnh sau tế lễ – Rời khỏi Tàn Huyết Hồ

Từng tia sáng tà huyết trên tế đàn dần tắt, không gian quanh Vân Thiên Hà trở nên tĩnh lặng đến rợn người. Những đợt khí tức âm lãnh đã tan đi, mặt đất quanh Tàn Huyết Hồ như trở lại trạng thái bình thường, chỉ để lại những vết cháy sém và vết máu hằn sâu.

Thiên Dực Sưu Thú trở lại hình thái nhỏ, đáp lên vai Vân Thiên Hà, khẽ "gừ" một tiếng đầy kiêu ngạo, rồi nằm cuộn tròn như mèo nghỉ ngơi.

Vân Thiên Hà điều tức một lát, ánh mắt sáng rực:

> “Hồn Ấn đầu tiên... ta đã vượt qua. Dù chỉ là cấp thấp, nhưng là bước khởi đầu thực sự.”

Hắn vận khởi Lăng Không Du Hành một lần nữa, không gian rung động nhẹ. Dưới sự dẫn dắt của Thổ Tức Chi Phiên, vết nứt không gian mở ra ổn định và an toàn hơn.

Hào quang ánh lên, Vân Thiên Hà lao vào, bỏ lại Tàn Huyết Hồ phía sau – nơi từng bị tà niệm nuốt chửng, giờ chỉ còn là dấu tích trong lịch sử.

---

🏛️ Quay về Thiên Đô Thần Viện

Tại một góc rừng nhỏ gần cổng phụ của Thần Viện, vết nứt không gian mở ra một lần nữa. Vân Thiên Hà xuất hiện, sắc mặt có chút nhợt nhạt nhưng ánh mắt lại lấp lánh sự kiên nghị và hưng phấn.

Hắn khoác áo bào ngoài che lại khí tức, men theo lối đi nhỏ trở về nội viện.

Dọc đường, vài đệ tử khác cũng vừa hoàn thành lịch luyện, có người thương tích đầy mình, có người mắt đỏ hoe, có kẻ vẻ mặt hân hoan. Nhưng không ai ngờ rằng, giữa họ, có một người vừa kí kết ước với Thiên Dực Sưu Thú, vừa sở hữu Hồn Ấn cổ xưa, và vừa vượt qua tâm ma tại Tàn Huyết Hồ.

---

🏯 Về đến khu nội viện – Bí mật được giấu kín

Sau khi trình báo hoàn thành nhiệm vụ tại Điện Quản Nhiệm, Vân Thiên Hà được cho phép về khu tĩnh tu để nghỉ ngơi.

> 【Hệ thống: Tình trạng nhân vật ổn định, đề xuất tĩnh tu 3 ngày củng cố Hồn Ấn.】

Hắn chọn đóng cửa phòng, lấy ra Hồn Ấn Tàn Huyết quan sát kỹ. Một vòng khí tức lặng lẽ từ ấn phù tràn ra, hòa tan vào đan điền linh hồn.

Trong tâm thức, ký ức trận chiến tại tế đàn hiện về—mỗi đợt run rẩy, mỗi bước chân vững vàng giữa hàng ngàn oán linh, như được khắc sâu vào đạo tâm.

---

🧠 Hồi tưởng – Độc thoại nội tâm

> "Ta đã bước vào một con đường không thể quay đầu.

Từ giờ, không còn là kẻ bị gia tộc ruồng bỏ nữa.

Mỗi bước đều là thử thách sống chết,

Nhưng... ta chưa từng cảm thấy mình sống rõ ràng như lúc này."

🌙 Chạng vạng nơi Thiên Đô Thần Viện – Tái ngộ

Ba ngày sau khi trở về từ Tàn Huyết Hồ, Vân Thiên Hà đang ngồi thiền trong đình viện thì chợt một luồng khí tức thanh nhã lướt qua. Hắn mở mắt.

> Một bóng trắng như ánh tuyết nhẹ nhàng đáp xuống sân đá — Tô Thanh Tuyết đã trở về.

Nàng vẫn y phục trắng như trước, đôi mắt trong vắt như hồ nước mùa thu, nhưng khí chất lại có phần trầm mặc và sắc bén hơn xưa. Bên hông nàng đeo một túi linh thạch được niêm phong bằng phù văn cổ xưa.

> “Lâu rồi không gặp.”

“Ừ, Thiên Hà... ta về rồi.” — Giọng nàng khẽ, nhưng đầy ẩn ý.

---

🏞️ Kể lại hành trình lịch luyện

Trong lúc ngồi uống trà trong đình viện, nàng kể:

> “Nhiệm vụ ta nhận là truy tra tung tích một cổ mộ bị chôn vùi ở Huyền Lam Cốc. Nhưng không ngờ, lại bị cuốn vào một ảo trận kỳ lạ...”

> “Bên trong đó, ta phát hiện một lò luyện linh cổ đại đã vỡ nát, và giữa nó là một cổ vật như hạt tâm đan đang phát sáng, kèm theo văn tự của một tộc tu luyện thất truyền – gọi là Tâm Nguyên Thạch.”

Vật đó được cất trong túi linh thạch bên hông nàng.

---

🧿 Cổ vật kỳ lạ – Manh mối mới

Khi Tô Thanh Tuyết lấy ra Tâm Nguyên Thạch, hệ thống trong cơ thể Vân Thiên Hà chấn động:

> 【Hệ thống phát hiện vật phẩm cộng hưởng với “Thôn Phệ Chi Thư” – năng lượng tinh thần bị bóp méo. Đề xuất điều tra thêm.】

Hắn thoáng kinh ngạc, nhưng chỉ âm thầm thu lại cảm xúc, khẽ nói:

> “Tâm Nguyên Thạch... dường như không đơn giản chỉ là cổ vật.”

Tô Thanh Tuyết gật đầu, ánh mắt hiện lên sự trầm tư:

> “Ta cũng cảm thấy thế... trong khoảnh khắc ta chạm vào nó, từng đoạn ký ức không thuộc về mình lướt qua tâm trí.”

---

✨ Gợi mở: Ấn Tâm Hồn & Vận mệnh giao hòa

Từ sau chuyến đi lịch luyện này, Tô Thanh Tuyết có thể sẽ thức tỉnh một loại thể chất liên quan đến tâm niệm, ký ức hoặc truyền thừa cổ xưa, và dần có vai trò ngày càng sâu hơn trong cốt truyện chính – không chỉ là đồng hành, mà có thể chính là một mảnh chìa khóa giải mở "Thôn Phệ Chi Thư".

Khi màn đêm buông xuống, Tô Thanh Tuyết đã trở về khu nữ viện nghỉ ngơi. Vân Thiên Hà một mình bước vào mật thất tu luyện trong động phủ, đặt Tâm Nguyên Thạch giữa trận đồ thủ hộ rồi trầm giọng:

> “Hệ thống, tại sao ngươi lại cộng hưởng với vật này?”

Ánh sáng lam mờ bao phủ, hệ thống lập tức phản hồi:

> 【Phân tích hoàn tất:

Tâm Nguyên Thạch là vật dẫn ý niệm, hấp thụ tinh thần chi lực và ghi khắc ký ức linh hồn cổ xưa.】

【Phù hợp 63,7% với “Mảnh ghi chép số 3” của Thôn Phệ Chi Thư – phần liên quan đến Ấn Tâm Hồn.】

> 【Gợi ý:

Hấp thụ Tâm Nguyên Thạch dưới trạng thái nhập định, có thể khôi phục một phần tư liệu ẩn của Thôn Phệ Chi Thư.】

---

🌀 Quyết Định: Tiến vào trạng thái dung hợp

Vân Thiên Hà trầm ngâm một lát, sau đó kết ấn, điều tức nội tức, ngồi xuống lặng lẽ đặt tay lên viên Thạch.

Trong khoảnh khắc đó —

Một luồng tinh thần chi lực lạ thường từ thạch thể tuôn trào như dòng sông ý niệm, đâm thẳng vào thức hải của hắn!

Cảnh tượng chập chờn hiện ra như mộng:

Một vị nữ tu vận hồng y, ánh mắt bi thương nhìn về biển máu.

Một trận chiến cổ đại nơi mười vạn tu sĩ vỡ nát dưới trăng đỏ.

Một bàn tay bị xích khóa, cầm trên tay một bản "Thư", chữ viết cổ rỉ máu.

Vân Thiên Hà run lên, ánh mắt mở ra lóe ra tinh quang.

---

📜 Hệ thống cập nhật:

> 【Kích hoạt ghi chép “Tâm Ấn Thức Giới”】

【Thôn Phệ Chi Thư – Mảnh 3 mở khóa 42%】

【Tâm Niệm Chi Nhãn – Kỹ năng bị động: Tăng khả năng cảm ứng sát ý, tinh thần bất ổn từ người xung quanh】

【Khả năng dung hợp vật phẩm có thuộc tính “Ký ức/linh hồn” tăng mạnh】

🕯️ Đêm Tịch Lặng – Mộng Cảnh Dị Thường

Sau khi rời khỏi mật thất của Vân Thiên Hà, Tô Thanh Tuyết trở về phòng tại khu nữ viện. Nàng không rõ vì sao hôm nay lòng mình trở nên rối loạn, từng cơn nhức đầu nhẹ như kim châm cứ đến rồi đi.

Khi thi triển Thanh Tâm Quyết định thần trước khi ngủ, trong đầu nàng bất giác hiện lên một khung cảnh lạ thường:

> Một vầng trăng đỏ phủ lên đại địa, dưới ánh trăng ấy là muôn vạn tu sĩ gào khóc.

Ở giữa chiến trường là một nữ tử vận hồng y hoa lệ, giống hệt nàng — đang đứng trên một đài cao, mắt rớm lệ nhìn xuống biển máu.

Đằng sau nàng là một cuốn cổ thư đang chảy máu, từng chữ đỏ sẫm như oán niệm hóa hình…

Tô Thanh Tuyết bật người dậy, mồ hôi lạnh đẫm lưng. Nàng đưa tay sờ ngực trái, cảm giác trái tim có một tầng phong ấn lạ kỳ đang từ từ thức tỉnh.

---

🌌 Giao cảm tinh thần

Ngày hôm sau, khi tình cờ gặp Vân Thiên Hà trong sân sau, nàng khẽ hỏi:

> “Ngươi... có từng mơ thấy một chiến trường trăng máu không?”

Vân Thiên Hà lập tức giật mình, ánh mắt chớp lóe:

> “Ngươi cũng... nhìn thấy nó?”

Hai người nhìn nhau trong im lặng, rồi không hẹn mà đồng thời nói:

> “Nữ tử mặc hồng y... giống ta/ngươi.”

Một sợi liên kết vô hình, một loại tâm niệm cộng hưởng nào đó đã hình thành. Dường như Tâm Nguyên Thạch không chỉ là vật dẫn ký ức, mà còn là chìa khóa cho vận mệnh hai người.

🏯 Nội viện – Tháp Tàng Tâm

Sau giấc mộng quái dị và cuộc trò chuyện ngắn với Vân Thiên Hà, Tô Thanh Tuyết cảm thấy linh hồn mình có sự rung động khác thường. Trong vài lần tu luyện gần đây, pháp lực nàng tăng tiến cực kỳ ổn định, thậm chí còn có thể thi triển pháp quyết cấp cao mà trước kia chưa từng học qua.

Nghi ngờ, nàng tìm đến Tháp Tàng Tâm – nơi lưu trữ điển tịch về thể chất hiếm gặp, nhờ một nữ trưởng lão giúp dò xét.

Sau khi điều tức và vận chuyển linh lực dưới pháp trận, linh quang trên người nàng bỗng tỏa sáng rực rỡ, ánh kim xen lẫn tử khí, đan xen một luồng quang mang huyết sắc nhạt.

Lão trưởng lão hít một hơi sâu:

> “Thể chất của ngươi... là [Ký Ức Luân Hồi] — trong một vạn người, có lẽ chỉ một người sở hữu.

Loại thể chất này cho phép ký ức từ tiền kiếp truyền thừa từng phần vào kiếp hiện tại, mà thường chỉ thức tỉnh khi trải qua kích thích mạnh mẽ…”

Tô Thanh Tuyết cắn môi:

> “Tiền kiếp... ta từng là ai?”

Lão trưởng lão không đáp ngay, mà chỉ truyền lại một phần ghi chép:

> “…nữ tử mang huyết lệ và hồng y, từng đứng giữa vô số tu giả, một mình đối mặt với thiên kiếp. Nàng gánh tội nghiệp, chôn cả một tông môn… để bảo vệ điều gì, không ai nhớ rõ.”

---

🌑 Đêm trăng đẫm lệ – Tiền kiếp dao động

Tối hôm đó, khi nàng yên lặng đứng trên mái điện ngắm trăng, từ đáy lòng chợt vang lên một tiếng thì thầm nhẹ như gió lạnh:

> “Ngươi đã quay lại rồi... Thanh Tuyết… Ta đã chờ ngươi rất lâu…”

Một giọt lệ đỏ chậm rãi trào ra từ khoé mắt nàng. Nhưng nàng không khóc.

Từ lúc đó trở đi, Tô Thanh Tuyết không còn là một đệ tử bình thường.

---

✨ Biến dị thể chất và khả năng

Thể chất Ký Ức Luân Hồi giúp nàng lĩnh ngộ công pháp nhanh hơn người thường.

Nàng có thể tự mường tượng lại các chiêu thức cổ xưa trong tiềm thức, dần tái hiện thực chiến.

Cảm ứng với những bảo vật có liên quan đến tiền kiếp, đặc biệt là Thôn Phệ Chi Thư hay Ngọc Lộ Tâm Hàn.

Hồi phục sức mạnh tiền kiếp của Tô Thanh Tuyết]

📍 Bối cảnh khởi đầu – Điện Tĩnh Tâm, nội viện Thần Viện

Sau khi bị giấc mộng kéo vào một dòng thời gian hỗn loạn, Tô Thanh Tuyết rơi vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh suốt ba ngày, không ai có thể lay tỉnh. Trong cơn mê đó, nàng như sống lại một đoạn quá khứ:

> Tà huyết lan tràn, chiến hoả trời đất. Nàng – trong bộ hồng y nhuốm máu – đứng một mình trên pháp đài ngăn cản một đạo đại kiếp trận pháp từ trên trời giáng xuống.

Khi tỉnh lại, linh lực trong cơ thể như đã bị cải tạo, trở nên thanh thuần và dồi dào đến khó tin. Trưởng lão đo mạch kinh hoàng:

> “Đây là... cảnh giới Luyện Hồn đỉnh phong, không thể nào! Nàng mới chỉ ở Trúc Cơ hậu kỳ!”

---

💠 Biến dị sau khi tỉnh lại

Khả năng điều khiển tâm hỏa: nàng có thể thi triển Tam Muội Chân Hỏa thành hình dạng thực thể – chỉ có người từng luyện đến cảnh giới Huyền Hỏa mới làm được.

Tinh thần lực bộc phát, có thể quét qua không gian nhỏ hẹp và cảm ứng sát khí.

Một đoạn ký ức rõ nét hiện lên mỗi khi nàng nhắm mắt, trong đó có hình ảnh một nam nhân áo đen, từng gọi nàng là “sư tỷ”.

---

📖 Lời tiên tri ký ức – Mở đầu mạch ký ức tiền kiếp

Trong một lần luyện công, nàng cảm ứng được một trận văn dưới đáy tàng thư lâu. Khi chạm tay vào, trận văn mở ra một luồng âm thanh mơ hồ:

> “Nếu ngươi là ta… người của kiếp trước, thì nghe đây:

Cửu Huyết Đồ Chân sẽ một lần nữa hiện thế, máu sẽ đổ, nhưng ngươi... ngươi không được bước lùi.

Lời hứa năm xưa, ta còn giữ.

Một ngày nào đó, chúng ta sẽ gặp lại.”

Dòng truyền thừa này kích hoạt một phần linh lực sâu thẳm trong thần hồn, cho phép nàng:

Thi triển một chiêu cổ pháp có tên [Xích Liên Bảo Tâm Ấn] – kỹ năng phong ấn và thiêu đốt linh hồn tà dị.

Biết rõ cách phá kết giới loại phong hồn, rất hữu dụng trong các di tích hoặc phụ cốc.

Bối cảnh: Ngoại vực Phụ Cốc, vùng biên Thiên Đô Thần Viện

Trong một nhiệm vụ khảo nghiệm thực chiến tổ chức bởi các trưởng lão nội viện, Tô Thanh Tuyết cùng đội 13, dẫn đầu là Trương Đại Sơn, Diệp Linh, và một số đệ tử nội môn, được giao nhiệm vụ trấn áp yêu thú tại một khu vực bị linh khí biến dị.

Nhưng không ngờ, một khe nứt linh hồn cổ xưa bất ngờ bị kích hoạt. Từ khe nứt, một mảnh oán hồn tà dị thời mạt pháp thoát ra, mang theo khí tức u minh cổ xưa.

> “Khiếm đạo linh hồn, thôn phệ cốt khí — chính là pháp môn tà đạo từ Huyết Nguyệt Tông cũ!”

Cả đội nhanh chóng bị áp chế. Trương Đại Sơn bị trọng thương, Diệp Linh linh lực rối loạn, còn Tô Thanh Tuyết — dù vận khởi toàn bộ pháp lực, cũng không thể phá được kết giới tà dị.

💥 Khoảnh khắc thức tỉnh

Khi một luồng oán linh định hướng trúng Diệp Linh, nhằm hút hết hồn phách nàng, Tô Thanh Tuyết hét lớn:

> “KHÔNG ĐƯỢC ĐỘNG VÀO BỌN HỌ!”

Ngay giây khắc đó — huyết mạch trong cơ thể nàng như bùng nổ, một đạo liên hoa huyết diễm từ trung tâm đan điền bộc phát, lan tỏa thành hình:

> Liên Hoa Tâm Hỏa – Huyễn Ảnh của Huyết Hỏa Thể!

Một vòng hỏa liên đỏ máu xoay tròn phía sau nàng, đánh thẳng vào kết giới tà linh, thiêu đốt cả tầng không gian phía trước.

> “Ký ức... Trở lại rồi... Đây là—công pháp ta từng dùng để cứu sư đệ ta năm đó... Là... Diệt Tâm Liên!”

Cùng lúc đó, đôi mắt nàng chuyển thành huyết kim, trên trán hiện lên một ấn văn cổ đại, là dấu hiệu rõ ràng của người từng đạt cảnh giới Chân Đạo trong tiền kiếp!

---

🌌 Phản ứng từ bên ngoài

Trưởng lão Dương Khản quan sát từ xa, thất thần:

> “Đây là... ký hiệu Cổ Huyết Liên Phái? Không thể nào, phái này đã tuyệt diệt từ mười vạn năm trước…”

Một vị trưởng lão khác lẩm bẩm:

> “Đứa bé này... không đơn giản. Nàng không phải là phàm nhân đầu thai, mà là kẻ mang huyết mạch ký thừa chân chính...”

---

🌀 Sau trận chiến

Tô Thanh Tuyết bất tỉnh. Vân Thiên Hà khi tới hiện trường mới nghe được từ Trương Đại Sơn toàn bộ những gì đã xảy ra.

> “Nàng ấy đã một mình thiêu trụi cả kết giới, cứu chúng ta… rồi ngất lịm…”

Ngay sau đó, các trưởng lão triệu tập bí mật để nghiên cứu về dị tượng xuất hiện trên người nàng.

Bối cảnh: Biên cảnh Huyết Tuyền Vực – tàn tích cổ tông Huyết Nguyệt Giáo

Giữa một nơi từng bị tiêu diệt hoàn toàn trong chiến dịch thanh tẩy, vẫn còn một nhóm tàn dư tà tu, thuộc chi nhánh Huyết Nguyệt cũ, ẩn nấp dưới danh nghĩa “Tử Huyết Môn”.

Trong một buổi tụ luyện huyết chú, một vị tà tu áo choàng đỏ thẫm, mang mặt nạ xương trắng, chợt khựng lại giữa nghi thức cảm ứng dị tượng:

> “Huyết Liên... hồi sinh?”

“Huyết mạch Cổ Liên đã tái hiện! Là... Huyết Liên Chân Chủ năm xưa? Không, là truyền nhân! Đáng lẽ nàng đã... tuyệt diệt cùng Liên Tộc!”

Một tên khác trầm giọng:

> “Nếu nàng còn sống... thì Huyết Nguyệt mới có hy vọng trở lại đỉnh cao.”

“Dẫn dụ nàng... hoặc chế phục — trước khi bọn Thần Viện kịp phong ấn!”

---

🩸 Kế hoạch tiếp cận

Chúng lập tức triệu hồi một thiếu niên thần bí – đệ tử thân truyền của một Thánh giả đã thoát khỏi chiến dịch truy diệt năm xưa, tên là Huyết Dạ.

Tu vi: Chân Mạch Cảnh hậu kỳ

Đặc điểm: Mang đôi mắt đỏ thẫm, pháp môn tu luyện thuộc hệ Huyết Ảnh - Mị Linh

Nhiệm vụ: Thâm nhập Thiên Đô, tiếp cận nữ đệ tử vừa bộc phát huyết mạch tại Thần Viện, xác nhận và dụ dỗ quay về “Chân Mạch Liên Huyết Thể”.

---

🕯️ Bóng tối len lỏi

Trong khi Tô Thanh Tuyết vẫn còn đang dưỡng thương, và thân phận chưa bị công khai, thì một tân sinh “dị chuyển từ ngoại viện” tên Dạ Thần đã lặng lẽ gia nhập nội viện. Trên danh nghĩa, hắn là đệ tử do một nhánh nhỏ của Lạc Vân Tông giới thiệu sang Thiên Đô Thần Viện.

> Trong mắt hắn, “tòa Thần Viện này... sớm muộn cũng sẽ tan trong biển máu.”

Những ngày gần đây, nội viện Thiên Đô Thần Viện bắt đầu xôn xao vì sự xuất hiện của một tân sinh được đặc cách vào thẳng nội viện — Dạ Thần, người mang theo danh nghĩa là đệ tử thụ ký từ một chi nhánh Lạc Vân Tông.

Hắn có dáng vẻ tao nhã, khí độ bất phàm, gương mặt tuấn tú nhưng tái nhợt, ánh mắt luôn ẩn hiện tia hàn ý vô tình. Mỗi khi xuất hiện, hắn đều khoác một trường bào màu đen viền bạc, sau lưng là pháp khí như một liên hoa máu in mờ.

---

🌌 Vân Thiên Hà – Cảm Ứng Dị Tượng

Một hôm, khi từ chỗ sư phụ trở về, Vân Thiên Hà vô tình lướt qua khu vực luyện công phía đông, bắt gặp một nhóm đệ tử đang cùng tu luyện với Dạ Thần. Nhưng ngay khi đi ngang qua, hắn bỗng cảm nhận được một luồng khí tức lạnh như băng thấu tâm — không phải từ thiên địa linh khí, mà là… từ linh hồn.

> “...Không đúng, loại cảm giác này giống như lần ta đối mặt với oán linh ở Vọng Huyết Tự... nhưng lại thuần hơn, sâu hơn... như máu bị luyện qua trăm kiếp.”

Vân Thiên Hà hơi cau mày, dừng bước.

Ánh mắt hắn nhìn về phía Dạ Thần, chỉ thấy tên kia đang cười nhạt, ánh mắt như nhìn thấu người khác. Khi ánh mắt họ chạm nhau — trong khoảnh khắc, hắn thấy một đóa huyết liên ẩn hiện phía sau lưng đối phương.

> (Tâm niệm hắn động: “Huyết Liên? Chẳng lẽ có liên quan đến Huyết Nguyệt Giáo?”)

---

🩸 [Chuyển cảnh – Lặng lẽ tiếp cận]

Vài ngày sau, khi Tô Thanh Tuyết đang ở bên ngoài khu luyện khí, luyện tập phương pháp điều tức khống chế huyết mạch, thì Dạ Thần xuất hiện.

Hắn bước nhẹ tới, ngữ khí ôn hòa:

> “Tô sư muội, nghe nói muội có chút phiền muộn vì sự mất khống chế trong huyết mạch? Có lẽ... ta có thể giúp một tay.”

Tô Thanh Tuyết tuy cảnh giác nhưng không lộ vẻ, nhẹ giọng:

> “Dạ sư huynh quan tâm quá lời, chỉ là chút vấn đề trong lúc điều tức, muội sẽ tự mình vượt qua.”

Dạ Thần cười nhẹ, ánh mắt nửa sâu nửa lạnh:

> “Ta không có ác ý. Chỉ là... huyết mạch của muội, có vẻ như... rất quen thuộc với một pháp môn cổ xưa mà ta từng đọc được.”

> “Huyết Liên... có phải không?”

Toàn thân Tô Thanh Tuyết khẽ chấn động.

Dù nàng chưa từng công khai, nhưng tại sao người này biết?

> “Ngươi là ai... thật sự?”

Dạ Thần nhếch môi:

> “Là người hiểu rõ muội hơn muội tưởng. Huyết mạch của muội không phải lời nguyền… mà là chìa khóa. Nếu muội muốn, ta có thể giúp muội mở cánh cửa dẫn đến sức mạnh chân chính.”

Ánh chiều tà rọi xuống rừng trúc nơi Tô Thanh Tuyết đang đứng, ánh sáng vàng như nhuộm lên tấm bạch y của nàng một tầng sắc đỏ mơ hồ.

Dạ Thần đứng đối diện nàng, bàn tay lặng lẽ kết ấn.

> “Muội nói không tin ta?”

“Vậy để ta cho muội... thấy bản thân thật sự là ai.”

Khoảnh khắc đó, khí tức quanh hắn thoắt ẩn thoắt hiện, một đóa Huyết Liên mờ nhạt bỗng xuất hiện sau lưng — nở rộ trong vô thanh, tạo ra một làn sóng tinh thần vô hình lan tỏa.

---

🕯️ Tô Thanh Tuyết lạc vào ảo cảnh

Cả thân thể Tô Thanh Tuyết run lên.

Trước mắt nàng, cảnh vật mờ đi, rồi một đại địa đỏ rực máu hiện ra, xác người chất thành núi, máu chảy thành sông. Mọi người trong tông môn, sư phụ, các đồng môn, thậm chí cả Vân Thiên Hà… đều bị chính nàng giết chết.

Tay nàng cầm một cánh hoa máu, một thanh kiếm đẫm huyết, ánh mắt vô hồn như bị tha hóa.

> “Ngươi… chính là thứ sinh ra để giết chóc. Ngươi là Huyết Liên.”

“Ngươi không thể chối bỏ điều đó.”

Một giọng nói vang lên quanh nàng — không rõ là Dạ Thần, hay chính là tâm ma sâu kín của nàng.

---

🩸 Nhập ma trong sát-na

Tô Thanh Tuyết gần như mất khống chế, khí tức quanh nàng cuồng loạn. Trên trán hiện lên huyết văn hình liên hoa, một tiếng hét xé không gian bật ra khỏi cổ họng nàng:

> “Không... ta không muốn như vậy!”

Mặt đất rung lên, linh lực quanh rừng trúc bị chấn động dữ dội.

---

⚡ Vân Thiên Hà cảm ứng và xuất hiện

Ở xa xa, đang ngồi điều tức tại điện Linh Mộc, Vân Thiên Hà bỗng mở bừng mắt. Một luồng khí tức quen thuộc nhưng dị thường khiến hắn lạnh cả người.

> “Là... Thanh Tuyết!”

Thân hình hắn nhoáng lên, tức khắc phi thân về hướng rừng trúc. Khi đến nơi, cảnh tượng hắn thấy là Tô Thanh Tuyết đang trong trạng thái cuồng bạo, hai mắt đỏ rực như máu, máu tươi từ môi nhỏ xuống, mà trước mặt nàng — Dạ Thần đang đứng yên, mỉm cười.

Vân Thiên Hà đến nơi, hắn chưa kịp lên tiếng, thì một đường kiếm mang theo khí tức lạnh buốt và sát ý đã xé toạc không khí lao thẳng về phía hắn.

“Vút!”

Hắn nghiêng người tránh trong gang tấc. Mũi kiếm chỉ sượt qua vạt áo, để lại một đường cháy xém nhỏ vì linh khí mang theo Huyết Liên Chân Ý.

> “Tuyết Nghi— không… Thanh Tuyết! Là ta đây, mau tỉnh lại!”

Tô Thanh Tuyết không đáp. Mắt nàng vẩn đục, thân thể lơ lửng giữa không trung, tóc trắng phất động, trường kiếm trong tay nhiễm sắc máu đỏ thẫm như hoàng hôn đổ máu.

Mỗi bước kiếm nàng xuất ra đều mang theo âm hưởng của Huyết Mộng Kiếm Quyết – một phiên bản dị hóa từ tâm ma, kết hợp giữa kiếm đạo và oán ý bị phong ấn trong huyết mạch của nàng.

---

⚔️ Giao chiến – Kiếm của lý trí và kiếm của tâm ma

Vân Thiên Hà không dám xuất toàn lực. Hắn chỉ dùng Ngự Không Bộ, Ngự Phong Kiếm Ảnh, né tránh từng chiêu công kích như vũ bão, vừa áp sát vừa dùng giọng nói dịu nhẹ:

> “Ta biết muội đang ở đó, Thanh Tuyết. Hãy nhớ, người từng nói sẽ không lùi bước trước số mệnh là muội…”

Nhưng những lời ấy như đá chìm đáy biển. Tô Thanh Tuyết gào lên một tiếng, thi triển ra chiêu kiếm Huyết Liên Phá Nguyệt — một đạo huyết quang chém tan hàng trúc sau lưng Vân Thiên Hà, tạo ra một lưỡi rách dài trong không gian.

---

💥 Bộc phát – Tình cảm xuyên qua tầng sương mù

Không còn lựa chọn, Vân Thiên Hà triệu hồi Thiên Dực Sưu Thú hóa hình, để hấp thu phần oán niệm tản ra từ khí tức của Tô Thanh Tuyết. Đồng thời, hắn rút ra Lưu Quang Kiếm, điểm mũi kiếm về phía nàng nhưng vẫn không ra sát chiêu.

Hắn hét lên:

> “Nếu muội còn coi ta là người đồng hành, thì hãy nhìn ta!”

Trong khoảnh khắc kiếm khí của hai người giao nhau, một vệt ánh sáng như xuyên qua tầng sương máu, chiếu thẳng vào mắt Tô Thanh Tuyết.

Ký ức ùa về.

Là hắn đứng chắn trước nàng trong đợt khảo thí.

Là hắn đưa tay ra khi nàng gục ngã.

Là hắn từng nhìn nàng bằng ánh mắt dịu dàng mà đầy kiên định...

---

🌫️ Phá tan tâm ma

Tô Thanh Tuyết thét lớn, đôi mắt đỏ rực chớp lóe ánh lệ, nàng quỳ xuống giữa không trung. Huyết khí tán loạn, kiếm rơi khỏi tay, sắc mặt tái nhợt.

> “Ta… không muốn trở thành hung thần…”

“Ta không muốn giết huynh…”

Dạ Thần từ xa nhìn thấy cảnh đó, cười nhạt rồi rời đi không một lời.

> “Hừm, quả nhiên… hắn chính là điểm cứng trong tâm ma của nàng.”

Sau khi thoát khỏi sự khống chế của tâm ma, Tô Thanh Tuyết tưởng như đã bình phục. Nhưng chỉ chưa đầy một canh giờ sau, những dấu hiệu lạ bắt đầu xuất hiện.

Làn da nàng tái nhợt, mạch máu đỏ sẫm như ẩn hiện bên dưới da thịt, từng đợt huyết khí như trào ngược. Khí tức trong người hỗn loạn, sát ý không thể khống chế.

> “Không ổn rồi… huyết mạch đang biến dị.” – Vân Thiên Hà cau mày, lập tức bắt mạch.

Ngay khi hắn chạm vào cổ tay nàng, một cỗ lực lượng như máu rồng pha tạp ma khí lập tức phản chấn ngược lại, suýt nữa khiến hắn bị thương.

---

🕯️ Cảnh báo từ hệ thống

> [Ding! Hệ thống cảnh báo: Mạch huyết trong cơ thể Tô Thanh Tuyết đang bước vào giai đoạn Huyết Chủng Phản Tựu – Một tiến hóa đột biến nguy hiểm của huyết mạch cấp đại thiên. Nếu không kịp thời áp chế hoặc tìm nơi thanh tịnh có pháp trận trấn áp, sẽ bị huyết mạch cắn ngược, thân thể sụp đổ!]

---

🔮 Lựa chọn của Vân Thiên Hà

Vân Thiên Hà lập tức lướt qua trí nhớ, bản đồ trong hệ thống và những gì sư phụ lão nhân thần bí từng truyền dạy.

> “Có một nơi— Tịnh Vân Cốc! Là nơi từng có pháp đàn cổ trấn giữ linh mạch, do Thiên Đô Thần Viện thời thượng cổ lưu lại. Nếu có thể kích hoạt trận pháp đó, thì huyết mạch nàng có thể được áp chế!”

---

🗺️ Hành trình khẩn cấp

Không kịp báo cho các trưởng lão, Vân Thiên Hà gọi ra Thiên Dực Sưu Thú, đặt Tô Thanh Tuyết đang rơi vào trạng thái bán cuồng hóa lên lưng nó, rồi phóng đi giữa đêm tối.

Dọc đường, huyết vụ bao phủ sau lưng họ như dấu hiệu, khiến không ít yêu thú dã tính bị hấp dẫn theo sau. Vân Thiên Hà phải vừa phi hành vừa bố trí Thái Hư Linh Châm để phá giải các tia oán niệm bám dính.

---

🌀 Tịnh Vân Cốc – Pháp trận cổ khởi động

Khi tới nơi, pháp đàn xưa cũ phủ đầy rêu xanh như đã chết hẳn, nhưng hệ thống vang lên:

> [Tồn tại mảnh tàn trận "Huyết Ngưng Kết Tâm Ấn", có thể tiêu hao 300 điểm cống hiến và 1 viên Linh Tủy Tinh Hoa để khởi động lại trong 12 canh giờ.]

Không chần chừ, hắn lập tức chọn "Khởi động".

Khi pháp trận sáng lên, Tô Thanh Tuyết hét lên đau đớn, huyết mạch như đang xé toạc kinh mạch trong người nàng, nhưng ánh sáng xanh lam từ trận pháp đã dần ổn định lại cơn điên loạn.

---

💭 Lời thì thầm từ huyết mạch

Trong lúc trị liệu, ý thức của nàng mơ hồ nghe được tiếng gọi lạ từ huyết mạch:

> “Chủ nhân đời sau… hãy thức tỉnh huyết linh… tìm lại chân thân bị phong ấn trong Huyết Nguyệt.”

--

Sáng hôm sau, Tô Thanh Tuyết mở mắt. Tuy mệt mỏi nhưng thần trí rõ ràng. Ánh mắt nàng nhìn Vân Thiên Hà đầy ấm áp lẫn lo lắng.

> “Là huynh… lại là huynh nữa... lần nào cũng vậy…”

Vân Thiên Hà mỉm cười, lặng lẽ đưa tay lau giọt máu bên khóe môi nàng:

> “Chỉ cần muội còn ở đây, ta nhất định sẽ không để bất cứ thứ gì nuốt chửng muội.”

Mắt Thần trong Bóng Tối – Kẻ theo dấu Huyết Mạch Cấm Kỵ]

Tại một nơi sâu trong Vực Hỗn Độn phía Bắc Đông Vực, trong một gian thạch thất tăm tối không ánh mặt trời, hàng trăm ngọn hồn đăng bập bùng cháy âm u.

Trên đài đá trung tâm, một thân ảnh mơ hồ khoác hắc bào, mặt đội đấu lạp, thân thể như hòa lẫn vào hư vô.

Gã đang nhìn chăm chăm vào một tấm gương linh kính cổ xưa. Trong mặt kính, cảnh tượng pháp trận ở Tịnh Vân Cốc hiện rõ, từ lúc Vân Thiên Hà cứu người cho tới khi trận pháp kích hoạt.

Gã cất giọng trầm khàn:

> “...Là tàn huyết của Huyết Thần Thể, lại còn hòa với khí tức Long Mạch? Không ngờ sau mấy vạn năm… huyết mạch ấy lại thức tỉnh lần nữa trong một tiểu cô nương.”

Một thanh niên áo bào đen đứng bên cạnh, trên trán có hình vẽ huyết văn đỏ như máu, cung kính nói:

> “Thưa đại nhân, chúng ta có cần lập tức ra tay không?”

> “Không vội… Nếu kẻ kích hoạt được ‘Huyết Ngưng Kết Tâm Ấn’ mà không bị phản phệ, chứng tỏ kẻ đó cũng không đơn giản. Trước mắt… cứ để chúng lớn thêm một chút, càng nhiều mạch lạc thì lúc ‘thu hoạch’ càng ngọt.”

Gã lật tay, ném ra một mảnh ngọc giản huyết sắc.

> “Phái người đến Thiên Đô Thần Viện, âm thầm theo dõi hai người đó. Nhớ kỹ, tuyệt đối không được lộ mặt, nhưng nếu có cơ hội thử huyết khí phản ứng, thì đừng bỏ lỡ…”

---

🔍 [Diễn biến tại Thiên Đô Thần Viện]

Khoảng ba ngày sau khi trở lại từ Tịnh Vân Cốc, Vân Thiên Hà và Tô Thanh Tuyết dần trở lại nhịp sống bình thường tại nội viện.

Nhưng trong bóng tối, một vài đệ tử nội môn bắt đầu thì thầm về những người lạ mặt không rõ danh phận xuất hiện quanh khu vực luyện công.

Một ngày nọ, khi Tô Thanh Tuyết luyện pháp quyết ở Thái Huyền Uyển, nàng cảm nhận được ánh nhìn lạnh lẽo âm u quét qua gáy mình – thoáng như có ai đó đang dùng lực lượng tinh thần dò xét.

Dù kẻ đó biến mất rất nhanh, nhưng sát ý khẽ khàng ấy không thể che giấu được với một người từng suýt cuồng hóa vì huyết mạch như nàng.

---

🤝 [Sự phòng bị của Vân Thiên Hà]

Sau khi được Tô Thanh Tuyết kể lại, Vân Thiên Hà lập tức gọi hệ thống mở ra chế độ bảo hộ phụ cận và kích hoạt “Cảm Tri Truy Tung”, kết hợp với Tam Muội Chân Hỏa để lưu lại tàn khí kẻ ẩn thân.

> [Ding! Đã lưu lại khí tức – không phù hợp với khí tức bất kỳ đệ tử hoặc trưởng lão chính quy nào của Thiên Đô Thần Viện.]

> “Quả nhiên… có kẻ ngoài lặng lẽ xâm nhập. Mục tiêu là Thanh Tuyết.”

---

🧩 Gợi mở thế lực mới – Huyết Ẩn Thần Môn

Thông qua điều tra bí mật, Vân Thiên Hà dò được một cái tên mơ hồ trong tàn quyển cổ thư tại Tàng Thư Các:

> “Huyết Ẩn Thần Môn” – Một tổ chức thần bí cổ xưa từng nghiên cứu tế huyết và huyết mạch thần cấm, đã bị các chính phái truy sát và tưởng đã bị xóa sổ từ thời đại Thượng Cổ. Nhưng có vẻ… chúng vẫn chưa chết hẳn.

Lúc này, Vân Thiên Hà hiểu rằng:

Kẻ địch trong bóng tối đã đánh hơi được huyết mạch của Tô Thanh Tuyết.

Một cuộc truy sát hoặc lôi kéo âm thầm có thể diễn ra bất kỳ lúc nào.

Hắn cần nhanh chóng củng cố thực lực và tìm hiểu sâu về huyết mạch của nàng, để chuẩn bị cho mối họa không thể lường trước.

More Chapters