Cherreads

Trầm Linh

Hoàng_Thảo_7290
28
chs / week
The average realized release rate over the past 30 days is 28 chs / week.
--
NOT RATINGS
1.9k
Views
VIEW MORE

Chapter 1 - Chương 1: Gặp Lại Trong Ngày Cưới

---

Trời đổ mưa nhẹ, từng hạt mưa rơi lác đác trên nền đá cẩm thạch của khách sạn Ngự Lam – nơi diễn ra hôn lễ của Hàn Mặc, tổng tài tập đoàn H&M Group, người đàn ông quyền lực nhất giới tài chính phương Đông.

Hôn lễ được tổ chức kín đáo nhưng xa hoa, bảo vệ canh phòng nghiêm ngặt. Giới truyền thông chỉ được đứng ngoài cổng mà nhìn vào.

Tô Diệp Linh đứng lặng ở phía xa, váy dài đen tuyền ôm sát lấy vóc dáng cao ráo, mị hoặc. Đôi mắt phượng hờ hững nhìn về phía tòa khách sạn tráng lệ, từng đường nét gương mặt sắc sảo đến lạnh lẽo như một đoá hoa hắc liên nở rộ giữa đêm mưa.

Bên cạnh cô là hai đứa trẻ khoảng bốn, năm tuổi. Một trai một gái, giống nhau như đúc, nhưng lại mang hai khí chất khác biệt: bé trai lạnh lùng trầm ổn như một bản sao thu nhỏ của Hàn Mặc, còn bé gái lại hoạt bát thông minh, ánh mắt long lanh lanh lợi.

"An An, Tĩnh Tĩnh, đã đến lúc gặp cha các con."

Tô Diệp Linh cúi xuống, sửa lại khăn choàng mỏng cho hai đứa bé. Giọng cô dịu dàng, nhưng ẩn giấu trong đáy mắt là sự lạnh lẽo như băng tuyết.

---

Năm năm trước, một đêm mưa bão ở kinh đô Seoul, cô tỉnh dậy trong vòng tay một người đàn ông xa lạ. Đêm đó, sự ngây thơ bị cướp đi, tên tuổi người kia cô không rõ, chỉ nhớ ánh mắt sâu thẳm như vực sâu và lời nói khàn khàn trầm thấp bên tai: "Em sẽ là của tôi."

Cô mang thai sau đêm đó.

Nhưng cô không biết rằng, mọi chuyện bắt đầu từ trước đó rất lâu.

Cô – Tô Diệp Linh, con gái chân chính của Tô gia – lại bị tráo đổi thân phận với một đứa trẻ hèn kém không biết từ đâu. Cô phải ở nước ngoài sống cuộc đời lưu lạc, trong khi kẻ khác sống cuộc đời của cô – danh tiếng, tiền bạc, hôn ước, và... hôn lễ ngày hôm nay.

Chú rể ngày hôm nay – Hàn Mặc – người đàn ông năm năm trước đã chiếm lấy cô, lại chuẩn bị kết hôn với người phụ nữ mang tên "Tô Diệp Linh" giả mạo.

Thật nực cười.

Cô nhếch môi, đôi mắt sắc như dao.

---

Trong đại sảnh lễ cưới, Hàn Mặc đứng thẳng người trong bộ vest đen cao cấp, ánh mắt thâm trầm lạnh lùng như hồ nước mùa đông. Bên cạnh là cô dâu trong váy trắng, được che mạng mỏng, đang mỉm cười duyên dáng.

Lễ cưới sắp bắt đầu.

Ngay lúc ấy, cửa chính đại sảnh đột nhiên bật mở.

Tất cả khách mời đều ngoái nhìn.

Từng bước chân vang lên rõ ràng trên nền đá lạnh.

Tô Diệp Linh bước vào, váy đen như dạ y, mái tóc uốn nhẹ buông hờ, sắc đẹp khiến cả không gian như lặng đi. Theo sau là hai đứa bé một trai một gái, bước đi vững vàng, khí chất bất phàm.

Cô nhìn thẳng vào mắt Hàn Mặc.

"Xin lỗi, tôi đến trễ một chút. Nhưng có chuyện... tôi nghĩ Hàn tổng cần biết trước khi đám cưới diễn ra."

Giọng nói dịu dàng, quyến rũ nhưng lại mang theo áp lực vô hình khiến toàn bộ không gian chấn động.

Hàn Mặc nhíu mày, ánh mắt lạnh băng quét qua cô gái trước mặt.

"Cuối cùng em cũng xuất hiện"

Tô Diệp Linh cười nhẹ, từng bước tiến lên, dừng lại cách hắn ba mét.

"Tôi sao có thể ko xuất hiện,

Tôi còn phải tìm cha cho hai đứa nhỏ chứ !."

Cả hội trường như chết lặng.

Tiếng xì xào vang lên không dứt.

"Cô điên rồi à?" Người phụ nữ trong váy cưới bỗng hét lên, tháo khăn che mặt, để lộ gương mặt xinh đẹp nhưng dữ tợn – là Tô Lâm Yên, người được cho là con gái thật sự của Tô gia, cũng là vị hôn thê hôm nay.

Hàn Mặc lạnh lùng nhìn Tô Diệp Linh.

"Bằng chứng?"

Tô Diệp Linh không nói nhiều. Cô phất tay, lập tức một người đàn ông mặc đồ đen tiến lên, trình ra một tập tài liệu.

"Đây là kết quả xét nghiệm DNA. Hàn An, Hàn Tĩnh – con ruột của Hàn tổng."

Ánh mắt Hàn Mặc thoáng lay động, nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh. Hắn nhìn hai đứa bé đứng cạnh cô – đôi mắt kia... thật sự quá giống hắn.

"Còn điều gì nữa không?" Giọng hắn trầm thấp.

"Có chứ." Cô tiến thêm một bước, mắt phượng ánh lên vẻ nguy hiểm. "Tôi còn muốn anh biết: Cô gái đứng bên cạnh anh, chỉ là một đứa con gái riêng không biết từ đâu. Tôi mới là Tô Diệp Linh tiểu thư chân chính."

Ầm!

Tin tức như một quả bom giữa lễ đường.

Cô dâu – Tô Lâm Yên – biến sắc. "Cô nói bậy! Tôi mới là...!"

"Tôi có bằng chứng." Cô ném ra một chiếc USB. "Năm năm trước, mẹ kế của tôi bà ta đã cấu kết với hộ sinh đánh tráo tôi và đứa con riêng của bà ta sau đó đuổi mẹ tôi cùng với đứa con mới chào đời là tôi."

Hàn Mặc nheo mắt.

"Vì sao năm năm không tìm tôi?"

"Bởi vì tôi không muốn." Cô đáp gọn, ánh mắt lạnh như băng. "Tôi không cần một người đàn ông chỉ xem tôi như công cụ tiêu khiển một đêm. Nhưng hôm nay tôi trở lại – không chỉ vì con tôi, mà còn để giành lại tất cả những gì thuộc về tôi. Cả thân phận... lẫn danh dự!"

Bên ngoài mưa vẫn rơi lác đác, nhưng không gian trong đại sảnh thì lạnh hơn cả băng tuyết.

Hàn Mặc bước xuống, chậm rãi tiến đến gần cô.

Khi còn cách cô một bước, hắn dừng lại, cúi người xuống nhìn hai đứa trẻ.

"Tên các con là gì?"

"Con là Hàn An." Bé trai đáp, ánh mắt không chút sợ hãi. "Còn đây là em gái con – Hàn Tĩnh."

Hàn Mặc ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Tô Diệp Linh.

"Linh nhi tôi kiếm em suốt năm năm qua, thật vất vả..."

Cô trừng mắt.

"Đừng gọi tôi thân mật như vậy. Tôi không phải hôn thê của anh."

"Nhưng em sẽ là vợ tôi." Hắn bỗng vươn tay, nắm lấy cổ tay cô, kéo mạnh vào lòng.

"Từ giờ phút này, chỉ có em xứng đứng cạnh tôi."

"Anh điên rồi sao?!"

"Điên vì em năm năm trước rồi." Hắn cúi xuống, hôn cô trước mặt toàn bộ lễ đường – như một tuyên bố chủ quyền điên cuồng.

Phía sau, Tô Lâm Yên tức đến tím mặt

Một chút nữa thôi Mặc là của cô ta rồi con tiện nhân kia từ đâu chui ra dám phá hỏng đám cưới trong mơ của cô ta...